<!-- --><style type="text/css"> @import url(http://www.blogger.com/css/navbar/classic.css); div.b-mobile {display:none;} .style7 {font-size: xx-small} </style> <body onload="MM_preloadImages('http://2.bp.blogspot.com/_s16UIKnTf30/Rl2gIUYpZ9I/AAAAAAAAAtI/7c45oZIYJeo/s1600/home2.jpg')"> <iframe src="http://www.blogger.com/navbar.g?targetBlogID=7045571153011367406&amp;blogName=Appearance+Mode&amp;publishMode=PUBLISH_MODE_BLOGSPOT&amp;navbarType=BLUE&amp;layoutType=CLASSIC&amp;homepageUrl=http%3A%2F%2Fappearancemode.blogspot.com%2F&amp;searchRoot=http%3A%2F%2Fappearancemode.blogspot.com%2Fsearch" height="30px" width="100%" marginwidth="0" marginheight="0" scrolling="no" id="navbar-iframe" frameborder="0"></iframe> <div id="space-for-ie"></div>
Monday, November 10, 2008 Daddy...

"Sao con không xem thời sự đi, cứ xem phim vô bổ làm gì?"
"Con xem thời sự lúc nãy rồi, giờ xem phim giải trí thôi mà. Ba khó tính quá đi!"
...
""Sao ba không ăn cơm đi, gọi con về nấu cơm ma ba không chịu ngồi ăn chung, biết vậy con không về!"
...
"Hình như con bị cảm."
"Con nhớ không được uống thuốc lung tung... phải bôi dầu vào người cho ấm... không nằm máy lạnh nhiều... vậy mới mau khỏi bệnh được."
...

Hôm nay la 49 ngày của ba. Hai tháng qua rồi nhưng con vẫn nhớ những lời nói cuối cùng của hai ba con mình. Con lúc nào cũng nóng nảy, nhưng biết ba luôn rộng lòng, luôn thương yêu.

Ba đi nhanh quá. Làm mẹ và con cứ ngẩn ngơ, nghĩ ba đang đi công tác dài ngày. Cảm giác mất mát người thân sao mà kinh khủng, khi biết sẽ không bao giờ được nhìn thấy, nghe thấy những điều quen thuộc. Sẽ không còn nghe ba dặn dò hay trách móc, sẽ không còn cảm giác được lo lắng, cưng chiều vì ba lúc nào cũng tự hào bảo "Con gái giống ba!" và mong chờ con làm được những điều ba ấp ủ...

Tèo đã tốt nghiệp và sắp đi làm. Cháu ngoại "Nghé con" đã ổn hơn trước. Gia đình mình yên ấm và đủ đầy hơn xưa, thế ma ba không vui hưởng. Con buồn, thương nhưng cũng có lúc trách, giận dù biết thế là không nên. Thôi không thế để ba được thanh thản siêu thoát. Ba phù hộ cho gia đình luôn bình an nhé, vì cuộc sống của các mẹ con sẽ chông chênh khi không còn ba bên cạnh.

Thương nhớ ba nhiều...


Posted by DAO THU NGA :: 11:31 AM :: 0 comments

Post a Comment

---------------oOo---------------